Diễn đàn học sinh chuyên Toán (08-11) - Trường THPT chuyên Hoàng Văn Thụ - Hòa Bình
Chào mừng bạn đến với "Maths4rum"!
=> Click "Đăng Nhập": để đăng nhập vào Forum
=> Click "Đăng Kí": để trở thành Member của Forum
=> Click "Do Not Display Again": để hệ thống này không hiện nữa
*Khách viếng thăm chỉ có thể xem toàn bộ tựa đề bài viết trong Forum.
*Bạn là "New Members". Xin ghé sang phần "Hướng dẫn sử dụng" để tìm hiểu thêm các chức năng của Forum
Diễn đàn học sinh chuyên Toán (08-11) - Trường THPT chuyên Hoàng Văn Thụ - Hòa Bình
Chào mừng bạn đến với "Maths4rum"!
=> Click "Đăng Nhập": để đăng nhập vào Forum
=> Click "Đăng Kí": để trở thành Member của Forum
=> Click "Do Not Display Again": để hệ thống này không hiện nữa
*Khách viếng thăm chỉ có thể xem toàn bộ tựa đề bài viết trong Forum.
*Bạn là "New Members". Xin ghé sang phần "Hướng dẫn sử dụng" để tìm hiểu thêm các chức năng của Forum
Diễn đàn học sinh chuyên Toán (08-11) - Trường THPT chuyên Hoàng Văn Thụ - Hòa Bình
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Nơi đây lưu giữ những kỷ niệm đẹp của tập thể lớp chuyên Toán 08-11, trường THPT Chuyên Hoàng Văn Thụ, Hòa Bình
 minh_ilm (4445)
 †._.[T]rouble♥[M]aker._.† (2330)
 so noisy-13 (1878)
 hoai_ze_93 (1877)
 rua_93 (1511)
 ni_co_an_thit_cho_93 (1471)
 truongson (1315)
 reddevil1212 (1213)
 ThắngPQ (1115)
 Trung_trâu (1059)
Năm ngoái có Làm ơn, Tiết Học Cuối... năm nay có Lời Tạm Biệt
10 lý do không nên học Bách Khoa - giống khen hơn là chê
Wish You Were Here - Avril Lavigne
TB SỐ 1: Xây dựng 2 tuyến tàu cao tốc từ thành phố FB về quê
Nobody's Home - Avril Lavigne
TB SỐ 2: Xây dựng hệ thống Like và Dislike
Thân gửi đến tất cả các thành viên lớp hiện đang tham gia diễn đàn
Tất cả thành viên chú ý: Thông báo đặc biệt về việc đưa ảnh lên forum
Thông báo về việc xúc tiến hoạt động của Ban liên lạc lớp
Lấy ý kiến về việc tên miền tiếng việt
Thông báo: Mở chuyên mục Kì thi TN - ĐH 2011
Admin ra tuyên bố cảnh cáo thành viên BQT
Chiến dịch dọn dẹp bài viết lần 2
Yêu cầu các thành viên khai đúng thông tin cá nhân
Thông báo thay đổi việc xét cấp bậc

Thời gian: 29/10/10, 08:03 pm
Trả lời: 4 lượt trả lời cho bài này');" onmouseout="tooltip.hide();" href="/t3900-topic">Thông báo "Chiến dịch dọn dẹp bài viết"

Tuyển mod cho 4r
Sử phạt nghiêm thành viên post bài sai box...
Các thành viên chú ý!!
V/v thành viên đăng ký mới
chung  
TranTruongDuc  
TranTruongDuc  
Trung_trâu  
TranTruongDuc  
Trung_trâu  
Trung_trâu  
Trung_trâu  
Trung_trâu  
Trung_trâu  
Trung_trâu  
Trung_trâu  
Trung_trâu  
Trung_trâu  
Trung_trâu  
Trung_trâu  
Trung_trâu  
Trung_trâu  
Trung_trâu  
Trung_trâu  

Share | 
 

 Một điều không thể

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
hoai_ze_93
Thành viên thi đỗ Đại Học
Thành viên thi đỗ Đại Học
hoai_ze_93

TV :
  • CT 08-11

Tổng số bài gửi : 1877
Reputation/Uy tín (Danh tiếng) : 131
Join date : 15/12/2009
Age : 31
Đến từ : cát bụi
Job/hobbies : đợi chờ một người
Humor/Tâm trạng : cô đơn
GDM GDM : 11576

Một điều không thể _
Bài gửiTiêu đề: Một điều không thể   Một điều không thể Empty06/03/10, 04:07 pm

Loading
Đến bây giờ tôi vẫn không hiểu tại sao một người con trai mà tôi chỉ gặp mặt duy nhất một lần là anh lại để lại trong tôi quá nhiều điều như thế?


Một điều không thể Yeu.jpga
“Cuộc đời ơi, sao lắm lúc lạ kỳ
Có những năm tháng đi qua mà không thành nỗi nhớ
Nhưng có khi chỉ một lần gặp gỡ
Một thoáng nhìn cũng trăn trở trong nhau…”
Tôi tình cờ quen anh qua một chuyến giao lưu ngắn ngủi. Đêm cuối cùng của chuyến giao lưu, mọi người trong đoàn tổ chức nhảy sạp. Lúc ấy, tôi cũng không hiểu điều gì đã xui khiến tôi chủ động…nắm lấy tay anh để kéo anh ra nhảy cùng. Đến bây giờ dù đã hơn hai năm trôi qua, nhưng những lúc nhớ anh đến thắt lòng tôi vẫn dường như cảm nhận được hơi ấm của bàn tay ấy. Đó là lần duy nhất tôi gặp anh kể từ đó đến nay. Và tôi cũng không biết khi nào tôi mới có dịp gặp lại khuôn mặt ấy. Cũng có thể là chẳng bao giờ cả…Nhưng có hề gì chứ, vì suốt hơn hai năm qua dường như chưa khi nào hình ảnh anh rời khỏi tâm trí tôi. Nhiều lần tôi đã thầm trách số phận trớ trêu sao lại để anh đi qua cuộc đời tôi. Giá như tôi chưa bao giờ biết anh thì giờ đây có lẽ những giọt nước mắt đã rơi vì anh sẽ không nhiều như thế! Nhưng nếu có trách chăng thì người đáng trách nhất là tôi. Sau chuyến giao lưu ấy, ấn tượng về chàng trai Hà thành có một giọng nói ấm áp không hiểu bằng cách nào đã đi thẳng vào trái tim tôi.
Tình cờ qua một trang báo viết về anh mà tôi biết được địa chỉ email của anh (Anh vốn là cộng tác viên nổi tiếng của một tờ báo lớn). Và tôi đã nghĩ ra một cách cũng…không giống ai. Tôi gửi một email cho anh viết bằng tiếng Anh, tự xưng mình là một cô gái người Anh gốc Việt lần đầu tiên về VN, qua sự giới thiệu của đứa em họ học cùng trường với anh nên muốn làm quen và kết bạn với một người bạn VN. Anh đã tin tôi không chút do dự. Tình bạn của chúng tôi tiến triển rất tốt đẹp. Nhưng tôi không muốn tiếp tục lừa dối anh. Tôi biết nếu tôi nói ra sự thật có thể mối quan hệ của tôi và anh sẽ tan vỡ. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, và quyết định cầm bút viết lá thư đầu tiên gửi cho anh, lá thư thú nhận tất cả…Anh đã không phản ứng gì sau lá thư ấy. Chỉ có điều những email anh gửi cho tôi như trước kia không còn nữa.
Mấy tháng trôi qua, tôi vẫn còn day dứt về lỗi lầm của mình. Dù không nhận được tin gì từ anh nữa, nhưng tôi vẫn âm thầm theo dõi những tin tức về anh qua những trang báo. Rồi tôi biết được tin anh sắp ra nước ngoài du học. Tôi ước ao mình sẽ có mặt ở sân bay Nội Bài ngày tiễn anh đi. Nhưng điều đó là không thể vì nơi tôi sống cách quá xa Hà Nội. Tôi biết kể từ nay tôi và anh lại càng xa nhau hơn, và cơ hội được gặp lại anh càng mong manh. Tôi tự nhủ với mình mối quan hệ này rồi sẽ chẳng đi đến đâu và cố gắng một cách khó khăn để xóa hình ảnh anh và những kỷ niệm ít ỏi về anh trong tâm trí. Nhưng…


“Quên một người mà bạn yêu quý cũng giống như nhớ một người mà bạn chưa từng gặp mặt”…

Tôi tưởng chừng như mình đã quên được anh thì một ngày kia di động của tôi bỗng nhận được một tin nhắn kỳ lạ. Đó là một tin nhắn trắng chẳng có nội dung gì cả. Tôi nhìn số gửi đến: một số lạ mà tôi chưa từng biết, nhưng nhìn mã nước của số điện thoại, linh tính mách bảo tôi đó là anh. Không hiểu sao từ sâu thẳm trái tim tôi phát ra một tiếng nói: “Chắc chắn là có chuyện gì đó xảy ra với anh rồi. Không phải ngẫu nhiên mà anh gửi một tin nhắn khó hiểu như vậy!” Tôi cuống lên vì lo lắng. Nhưng anh đang ở nước ngoài, làm sao tôi có thể biết chính xác chuyện gì đang xảy ra với anh. Như một điều kỳ lạ không thể lý giải, tôi bấm số máy di động của anh ở VN một cách vô thức dù trong thâm tâm tôi đã biết chắc sẽ không có ai bắt máy vì anh đâu còn ở VN nữa. Từ đầu điện thoại bên kia…vang lên một giọng nói. Tôi điếng hồn! Anh ư? Không, đó là anh trai của anh. Anh trai của anh cũng là du học sinh. Lần này về nước anh trai anh đã dùng tạm sim điện thoại của anh. Sau khi trò chuyện với anh trai anh, tôi biết mình đã linh cảm không nhầm. Anh đang trải qua những ngày tháng khó khăn và cô đơn ở một đất nước hoàn toàn xa lạ. Trái tim tôi đau buốt khi nghĩ đến việc anh đang phải vật lộn với một cuộc sống mới không người thân, bạn bè còn tôi thì chẳng thể làm được gì để giúp anh. Sau một đêm trăn trở tôi đã viết một email dài gửi cho anh với hy vọng anh sẽ biết một điều không khi nào thay đổi: anh không bao giờ đơn độc và tôi đặt tất cả niềm tin của mình vào anh. Anh đã không hồi âm cho tôi lấy một dòng.

Một hôm, mở hộp thư mà tôi rất ít khi mở, vì đó là hộp thư mà tôi dành riêng để gửi mail cho anh, . Có lẽ đã khá lâu rồi tôi chưa mở nó. Tôi không tin nổi vào mắt mình. Anh gửi một email cho tôi. Tôi hồi hộp mở mail, lòng chợt dâng một nỗi vui sướng khó tả. Nhưng niềm vui đó vừa kịp lóe lên đã tắt phụt thật thảm hại. Email anh gửi cho tôi chỉ vỏn vẹn bốn chữ: “Dạo này khỏe chứ?” Anh đã đáp lại tất cả tình cảm của tôi chỉ bằng bốn chữ đơn giản đó. Ký ức về anh tưởng chừng đã ngủ yên trong trái tim tôi, thì lúc này đây cái email ngắn ngủi ấy đã tàn nhẫn khơi dậy tất cả. Tôi đau đớn nhận ra một điều vô cùng đơn giản mà lẽ ra tôi phải nhận ra sớm hơn: tôi chưa bao giờ và sẽ không bao giờ có một vị trí nào trong trái tim anh. Lần thứ hai tôi cầm bút viết cho anh, tám trang thư kín chữ , kết thúc bằng những câu thơ:

“Không còn nước mắt cho anh nữa đâu
Em đã khóc suốt thời trẻ dại
Nước mắt nhỏ xuống đời con gái
Từ khi mình xa nhau…” (Vi Thùy Linh)

*****
Bẵng đi một thời gian, một lần tôi đang chat trong Yahoo Messenger, một khung cửa sổ xuất hiện…là anh. Lần đầu tiên anh chủ động bắt chuyện với tôi. Anh nói: “Nếu em thấy anh khó hiểu thì hảy bỏ qua anh đi…cho nhẹ đầu.” “Nếu em có thể làm như thế, nếu trên thế gian này ai cũng có thể làm như thế, thì cuộc đời đâu còn khổ đau và những giọt nước mắt…” “Anh và em đâu có liên quan gì đến nhau. Anh đâu có là gì đáng kể, đâu có ảnh hưởng gì đến cuộc sống hàng ngày của em…” “Có lẽ câu này này đã cũ, nhưng em vẫn muốn nói với anh: “Đối với thế giới, bạn chỉ là một người, nhưng đối với một người nào đó bạn là cả một thế giới.””… Kể từ lần đó tôi chưa một lần trò chuyện với anh. Qua anh trai anh, tôi biết giờ tâm trạng của anh đã khá hơn rất nhiều. Anh đang dần trở lại là anh của ngày trước-cá tính, bản lĩnh và rất nhiều kiêu ngạo…
********

Anh có cuộc sống của riêng anh, có những ước mơ, nhưng khát vọng riêng và mãi mãi chẳng bao giờ anh biết ở một vùng trời của quê hương sẽ luôn có một người cầu chúc những điều tốt lành nhất cho anh. Dù sẽ quên anh, nhưng tận sâu thẳm tim mình, em sẽ luôn nguyện cầu cho anh được vui vẻ, hạnh phúc và làm được những điều anh muốn…Vĩnh biệt anh. Đây là lần cuối cùng em viết tên anh trong cuốn sổ này. Vĩnh biệt anh- người chưa có một giây phút nào quan tâm đến sự tồn tại của em. Vĩnh biệt…

Vết thương khép miệng rồi, tiếng khóc mới vỡ ra…
Về Đầu Trang Go down
hoai_ze_93
Thành viên thi đỗ Đại Học
Thành viên thi đỗ Đại Học
hoai_ze_93

TV :
  • CT 08-11

Tổng số bài gửi : 1877
Reputation/Uy tín (Danh tiếng) : 131
Join date : 15/12/2009
Age : 31
Đến từ : cát bụi
Job/hobbies : đợi chờ một người
Humor/Tâm trạng : cô đơn
GDM GDM : 11576

Một điều không thể _
Bài gửiTiêu đề: Re: Một điều không thể   Một điều không thể Empty06/03/10, 04:24 pm

Loading
phải rồi
một mối tình đẹp là một mối tình tan vỡ
biết nói thế nào bây giờ???
yeuanh_yeukhonghoitiec
Về Đầu Trang Go down
minh_ilm
Giáo sư Tiến sĩ Khoa học
Giáo sư Tiến sĩ Khoa học
minh_ilm

TV :
  • CT 08-11

Tổng số bài gửi : 4445
Reputation/Uy tín (Danh tiếng) : 561
Join date : 02/06/2009
Age : 31
Đến từ : Nhà Ga 9 3/4
Job/hobbies : Ăn + Chơi
Humor/Tâm trạng : Tốt bụng cực kỳ
GDM GDM : 26851

Một điều không thể _
Bài gửiTiêu đề: Re: Một điều không thể   Một điều không thể Empty12/12/13, 06:01 pm

Loading
Ôi trời ơi. Vết thương khép lại rồi, tiếng khóc mới vỡ ra.
Về Đầu Trang Go down
http://1kho.com
Sponsored content




Một điều không thể _
Bài gửiTiêu đề: Re: Một điều không thể   Một điều không thể Empty

Loading
Về Đầu Trang Go down
 

Một điều không thể

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn học sinh chuyên Toán (08-11) - Trường THPT chuyên Hoàng Văn Thụ - Hòa Bình :: CT 08-11: ĐẸP (BEAUTIFUL) :: Châm ngôn - Nghệ thuật sốg-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất