Bạn biết gì về số 0?24/10/2009 ·
[You must be registered and logged in to see this link.] · 6 views
in
[You must be registered and logged in to see this link.],
[You must be registered and logged in to see this link.]Hy Lạp cổ đại là một trong những nền văn minh rất giỏi về địa lý và là nơi ra đời của số pi (π) nhưng lại từ chối sự có mặt của số 0. Nghịch lý này tiếp tục tồn tại cho tới thời La Mã. Trong khi đó, số 0 đã được manh nha hình thành bởi hệ thống số của người Ấn Độ (là hệ thống mà chúng ta đang sử dụng hiện tại). Những người này thể hiện số 10 và số 100 bằng cách viết vào đằng sau số 1 một dấu chấm (phải chăng phóng to dấu chấm này ra sẽ ra số 0?).
Ngày nay, từ được dùng nhiều nhất trên thế giới để chỉ số 0 ở các ngôn ngữ khác nhau là “zero” được tạo bởi nhà toán học lừng danh Leonardo Fibonacci (nổi tiếng với dẫy số Fibonacci). Ông đã sử dụng từ “sifr” có gốc Ả rập (có nghĩa là trống rỗng), thêm vào đó hậu tố tiếng Ý để trở thành “zefiro” và sau đó là “zero”.
[You must be registered and logged in to see this link.]Nếu bạn đã đọc về mốc thời gian
[You must be registered and logged in to see this link.] thì chắc hẳn cũng biết rằng trong dương lịch hiện tại không có năm nào là năm 0. Tuy vậy, người Mayan cổ đại đã có “ngày 0″ để đánh dấu lịch của họ (tương đương với ngày 11 tháng 8 năm 3114 trước Công Nguyên). Năm 1975, khi Khơ me Đỏ với sự lãnh đạo của Pol Pot chiếm được quyền lãnh đạo Cam-pu-chia, đội quân tàn bạo này đã chuyển lịch thành năm số 0 và muốn xóa bỏ tất cả những gì trước đó (và đã gây ra nạn diệt chủng ngay trên quê hương mình!).
“Zero” còn được sử dụng trong một số thuật ngữ như “Ground Zero” để chỉ tâm chấn của một vụ thảm họa hoặc một vụ nổ. Ví dụ, Ground Zero của thảm họa Hiroshima là nơi quả bom nguyên tử đã rơi xuống. “Mitsubishi Zero” là biệt danh của những chiếc máy bay A6M của Nhật Bản đã tấn công vào Trân Châu Cảng (Pearl Harbor) trong thế chiến thứ hai.
* Số 0 trong cuộc sống:
Số 1 và số 0
[You must be registered and logged in to see this image.] |
Bó hoa em tặng tôi nhân dịp tốt nghiệp, giờ đã khô nhưng tôi vẫn cất giữ... |
TTO - Chúng tôi gặp nhau khá tình cờ. Hôm đó tôi chạy lòng vòng mới kiếm được bưu điện để đóng cước phí điện thoại trên đường Lê Hồng Phong. Em là nhân viên, còn tôi là khách hàng. Ngay lần đầu gặp em, tim tôi lỗi nhịp, tôi biết nó đã thuộc về em.
Cả ngày hôm đó hình bóng của em cứ bám riết lấy tôi. Tôi nhớ rõ đến từng chi tiết, em có giọng nói thật nhẹ nhàng, êm dịu, khuôn mặt em đầy nét nhân hậu, đặc biệt là sự thùy mị và kín đáo.
Sau gần... 2 năm đóng cước phí thì tôi cũng đã có ít thông tin về em, em đến từ Quảng Nam và đang là sinh viên. Vào một chiều tối 23-12-2007, tôi quyết định tặng em tấm thiệp nhân dịp lễ Giáng sinh để làm quen. Và rồi tôi cũng có được số điện thoại của em. Từ đó tôi và em vẫn thường nhắn tin hỏi thăm nhau rất vui vẻ.
Tết đến em và tôi đều phải về quê, tuy quê tôi và em cách nhau cả 1.000km nhưng những tin nhắn, cuộc gọi của em và tôi dành cho nhau mỗi ngày, khoảng cách như gần lại như là em đang ở cạnh tôi.
Tôi nhắn tin nói với em rằng: “Em là số 1 của tôi còn tôi là số 0, số 1 rất quan trọng với số 0, nếu không có số 1 thì số 0 sẽ trở nên vô nghĩa”. Và em đã đáp lại: “Số 0 thêm số 1 là số 01, còn số 1 thêm số 0 là số 10 đẹp đó chứ. Anh thích đẹp hay xấu, còn em thích đẹp”. Tôi đọc tin nhắn mà tưởng mình đang mơ, tôi vui và hạnh phúc biết bao. Thời gian sau, tôi và em còn nhiều lắm những lời ngọt ngào, kỷ niệm yêu thương khác.
Tưởng chừng tôi đã có em trong đời, nhưng tất cả giờ đây chỉ còn là kỷ niệm. Em đã rời xa tôi, nhanh đến ngỡ ngàng, tôi chưa kịp hiểu ra điều gì, tôi tự hỏi chuyện gì đã xảy ra cho em, cho tôi hay cho cả em và tôi. Em ra đi trong im lặng, sự im lặng làm tôi bị stress nặng.
Giờ bình tâm trở lại ngồi viết lên những dòng này khi mối tình đầu đã ra đi nhưng tình yêu của tôi dành cho em vẫn còn đó, vẫn nguyên vẹn, tôi chẳng thiết nghĩ tìm ai để thay thế em trong cuộc đời này.
Những buổi chiều mưa, tôi mới cảm nhận được mưa buồn như thế nào khi nỗi nhớ em vây kín lấy tôi, tim tôi như vỡ vụn khi nghĩ đến việc sẽ thiếu vắng em trong đời. Không biết cho đến bao giờ tôi mới quên được em hay sẽ là mãi mãi tôi mang theo mối tình này, mối tình đầu của tôi.
Ở một nơi nào đó tôi vẫn hi vọng em đọc thấy những dòng này và hãy quay về bên tôi, tôi cần em biết nhường nào.
Anh vẫn chờ đợi và yêu em.